CẢM XÚC CỦA CAC BÉ TRONG NGÀY ĐẦU TIÊN ĐI HỌC

Thứ tư - 30/09/2020 22:07
Tháng Tám - tháng mà tất cả các giáo viên và học sinh đang tất bật chuẩn bị cho năm học mới. Là một giáo viên mầm non cũng như bao giáo viên khác, với bộn bề công việc chuẩn bị cho ngày tựu trường, nhưng có lẽ điều mà các giáo viên ở các bậc học khác không thể có được đó là cái cảm giác hồi hộp xen lẫn chút lo lắng mỗi khi đón các bé vào trường.
Khác hẳn với những độ tuổi khác, năm nay tôi được đón các con ở độ tuổi 24 - 36 tháng vào trường. Không biết các đồng nghiệp, các bé yêu của tôi, các bậc phụ huynh có hồi hộp, lo lắng như tôi không, nhưng chắc chắn đây là tâm trạng mà lần đầu tiên tôi cảm nhận cũng như trải qua trong quãng đời sự nghiệp của mình. Những gương mặt non nớt, những ánh mắt tròn xoe, những tiếng khóc thét lên không những của các bé mà cả của bố mẹ đã làm cho tôi không khỏi bối rối và xúc động. Có thể nói, khi mới đến trường, tất cả với các con đều mới mẻ và xa lạ, có bạn được bố mẹ bế trên tay nhưng vẫn không khỏi ngơ ngác khi thấy xung quanh sao khác với nhà mình thế? Hơn ai hết tôi hiểu cảm giác này của các con và của các bậc phụ huynh bởi đây là thời gian mà các con phải làm quen với môi trường mới, cô giáo mới và các bạn mới… Đây là thời gian đặc biệt khó khăn không chỉ đối với các con mà còn đối với cô giáo và cả các bậc phụ huynh. Chính vì thế, ngoài sự cố gắng của cô giáo, các bé và các bậc phụ huynh thì sự tin tưởng của bố mẹ đã giúp cho cô giáo có thêm động lực để giúp các nhanh chóng làm quen với môi trường mới. Chính tình yêu thương, sự gần gũi mà các cô mang đến cho các con là con đường đến với trái tim các con nhanh nhất và là điều giúp các con cảm thấy ấm áp nhất như chính ngôi nhà của mình. Khung cảnh những tuần đầu chẳng giống một lớp học. Các bé như những chú ve lạc mẹ khóc râm ran cả lớp. Có những bạn không chịu ăn, có những bạn giữ khư khư chiếc ba lô cả ngày không chịu rời, có những bạn luôn đưa ánh mắt ra cửa trông chờ một bóng dáng người quen đi đến …
Trưa nào cũng vậy, chúng tôi không biết đến giấc ngủ trưa là gì, ru xong bạn này lại vỗ về những bạn khác để mong các con có được một giấc ngủ trưa trọn vẹn. Trẻ mới đi học không ngủ ngon giấc như các anh chị lớp trên mà thỉnh thoảng có bạn ngủ mơ, có bạn giật mình khóc gọi mẹ … Quả thật nếu giáo viên chúng tôi không đủ yêu thương, không đủ kiên nhẫn, không đủ chịu khó … có lẽ sẽ không vượt qua được quãng thời gian này. Tôi vẫn còn nhớ có người hỏi: “Cô không thấy mệt à?”. Tôi trả lời là: “Có chứ ạ”. Ở nhà, cả gia đình chăm sóc một hai đứa con mà đã vất vả rồi, huống gì chúng tôi mỗi lớp chỉ có hai cô với gần 20 đứa trẻ. Và tôi nghĩ rằng, không có một việc gì mình không thể. Tuy vất vả mệt nhọc nhưng chính sự tin tưởng, chia sẻ và cảm thông của các bậc phụ huynh là động lực để chúng tôi làm tốt hơn công việc của mình.
Nhìn những nụ cười hồn nhiên của các con xen lẫn ánh nắng mùa thu vàng nhạt đã khiến chúng tôi có một cảm giác thật nhẹ nhàng và bình yên đến lạ.
 
 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

LIÊN KẾT WEBSITE

 

 

 

 

HỖ TRỢ KỸ THUẬT
THỐNG KÊ
  • Đang truy cập34
  • Hôm nay738
  • Tháng hiện tại6,876
  • Tổng lượt truy cập150,484
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây
Chế độ giao diện đang hiển thị: Tự độngMáy Tính